Họa Màu Nước Mắt

Lời bài hát

Cơn mưa đi rồi, ngày mai không nắng
Vấn vương biết bao đêm rồi
Nỗi nhớ thương ai? Màu mắt ướt đẫm hàng mi
Lời đưa tiễn khi ta xa, là bao cay đắng còn đây
Họa nỗi đau thương khắc sâu đến vô thường
Em đi rồi ai vương? Vương vấn câu thề xưa?
Khắc mãi trong tâm là bao ký ức vỡ òa!
Lời nói ấy xót xa, đắng cay đến bẻ bàng
Em chờ gì 1 ngày nắng lên để thôi u sầu?

Ver 1 :
Duyên mình trắc trở ai giờ buồn bến sông
Con đò còn đó ai về mà ngóng trông
Gió thổi hắt hiu ngọn đèn dầu vàng lay lắc
Bên khung cửa sổ tên người anh còn nhắc
Ngày bến sông quê… ta còn chờ nhau về
Bẻ trái bần non, ngồi ăn bên bờ đê
Cánh diều lộng gió có ta thả trong chiều
Thỏe thoang thoảng hương lúa, mái tranh xiêu gió đìu hiu
Ta đã lớn lớn cùng nhau lớn ở trên 1 con xóm nghèo
Tay mình nắm chân trần trùi chạy cùng nhau hái nhánh cù nèo
Rồi té lăn 1 góc, đứng lên nhìn nhau cười
Vậy mà giờ lớn lên em lại nỡ theo người
Áo gấm lụa hoa vòng tay chiếc nhẫn cưới
Em đi theo người, tay cầm bó hoa tươi
Em quên luôn nơi này vẫn còn chàng trai quê
Em bỏ sông bỏ đò xa cách biệt cả sơn khê

Mel :
Người đã nói gì? Và hứa gì?
Nay mãi mãi không 1 lời,
Đến hôm nay nghẹn cay nước mắt rã rời
Là vì anh sai mà anh sai mà nên để mất em trong đời
Lỡ bao nhiêu lần rồi mà tơ duyên này ai xóa?
Đoạn đường ta đi cùng, ta bước cùng
Nay bỗng trở nên xa lạ,
Những thân quen ngày nào, mờ phai đến vỡ tan rồi!
Đành nhìn em theo người, đi mất rồi,
Nên trách than ai bây giờ
Nỗi đau im lặng thôi, đừng nhắc đến vỡ tâm can

Ver 2 :
Hôm nay ở đầu làng nghe bà con nói em về
Bao năm trời cách biệt em trở lại nơi quê
Nơi chôn nhau cắt rốn, anh bỗng thấy vui lòng
Đám mạ non véo von, dưới bóng mát cây còng
Anh tiếc cho tình mình đẹp nhưng duyên bị trắc trở
Đóa hoa lục bình tím, chắc gì em vẫn còn nhớ
Mái tranh lá bên sông chắc gì em còn mơ
Đời em đã bước sang trang, nơi sài gòn nặng nợ
Anh buồn cho những ngày mình tìm lá diêu bông
Sao không chờ không đợi mà nỡ vội lấy chồng
Thương con sáo lẻ bạn vụt bay ở ngoài đồng
Cầu tre lắc lẻo anh về buồn nhớ mong
Từng ngày mình xa nhau, hàng tre già úa đi nhiều
Cha già buồn thui thủi, nhớ mong em gió đông chiều
Thổi từng cơn gió lạnh áo ấm ai sẽ mặc cho
Quê nghèo em bỏ lại vì sợ bữa đói bữa no

Mel :
Bao nhiêu lần đau thương anh giấu sau bờ mi,
Khóc mãi trong tâm tự hỏi phải đến bao giờ?
Ngày em bước theo ai, hóa mây đen tơi bời
Đâu còn gì mà luyến lưu níu kéo nữa rồi…
Đoạn đường ta đi cùng, ta bước cùng
Nay bỗng trở nên xa lạ,
Những thân quen ngày nào, mờ phai đến vỡ tan rồi!
Đành nhìn em theo người, đi mất rồi,
Nên trách than ai bây giờ
Nỗi đau im lặng thôi, đừng nhắc đến vỡ tâm can

Ver 3 :
Anh cũng đã từng mơ có ngôi nhà cạnh bờ sông
Chiều chiều thả xuồng trôi giăng con cua bắt con còng
Khói bếp luôn nghi ngút, rộn tiếng cười 2 vợ chồng
Ấm êm qua tháng năm, mãi bên nhau đời mặn nồng
Nhưng mà bao mơ ước đang bình yên bỗng bão giông
Sóng gió nỗi vùn lên đưa con thuyền xa bến hồng
Ai trao tay nhẫn cưới em vội vàng bước theo chồng
Để lại đây tâm hồn sơ xác… chết điếng ở trong lòng
Lục ơi thương ai, theo con nước ra sông lớn
Thuyền ơi hái dùm tôi nhành hoa tím xin mang ơn
Để tôi còn ôm kỷ niệm… dù trong lòng quá đau đớn
Thật tâm anh chỉ buồn không giận hờn em đâu
Chiều nay bên sông buồn, anh hát câu dân ca
Gửi theo cơn gió cho người giờ phương xa
Bến sông buồn này, chỉ còn dấu đôi ta
Còn gì đâu nữa mãi mãi mình rời xa

Bạn đánh giá chất lượng bản lyrics này như thế nào?
Tốt
Tệ