Ta yêu nhau đã lâu nhưng sao ta chẵng thể
Đem cô đơn đã mang, xoay ngược tim về với yêu thương
Anh đã sai hay đúng, hay là do người thay đổi
Trong cơn say, anh biết nói ra gì đây
Tiếc nuối chỉ đau lòng anh...
Sau những chuyện buồn …cả hai chịu đựng không muốn lôi ra mà kể lại
Chẳng muốn gặp em sau bao mệt mỏi…cứ tiếp nối tiếp những ngày dài…
Nói anh nghe những ngày thậm tệ…khi em bất lực và kể anh nghe…!
Quá mệt mỏi nỗi phiền chất đống….ta chạm mặt nhau khi mỗi đêm về…
Anh đã cố gắng … tìm lại cho ta tiếng nói chung…
Nhưng không thể mọi thứ xoay quanh đã làm hai ta phải phiền lòng
Men rượu nồng là bạn của anh biết bao ngày dài em hãy coi xem…
Tìm lấy đâu hương vị ngọt ngào của những ngày đâu ở trên môi em
Những ngày qua anh đã tránh né…để những bất đồng sẽ không to hơn…
Nhưng những ngày dài cứ thế tiếp diễn…làm anh cảm thấy mình thật cô đơn..
Sau bao nhiêu chuyện cũng không giữ được hạnh phúc mà ta đã từng dựng xây…
Sẽ biết tìm đâu ….mọi thứ đổi màu giấy phút bên nhau chỉ tính từng ngày….
Ta bên nhau sẽ không là tốt, bên cạnh thì sẽ mãi là đau
Anh cũng đâu còn đủ tinh tế khi nhìn em khóc "Tiến" tới mà lau
Không còn những ngày …anh phải tránh né …em đợi anh về dùng bữa cùng nhau…
3h sáng anh lại say rồi..lạc lõng dòng người lại đến tìm em
Hook 1:
Chưa thở than những điều phía trước chỉ trách không thấy điểm tương đồng
Mệt nhoài chất chứa sau những bộn bề để em nhận lại ngàn vết thương lòng
Nhưng rồi thì sao .... Đau thương nơi đây em gánh trãi
Phía cánh cửa kia hình bóng phai nhòe chỉ còn lại em gồng gánh mãi
Khi mặt đồng hồ kim ngắn hiện lên hơn 3 giờ rồi anh gõ cửa
Sau những bữa ăn mà em đã làm anh chẳng bận tâm mà bõ bữa
Quá kiệt sức nhìn thứ bao quanh mệt nhoài chất đống lên đôi vai
Họ đến thay anh thực hiện mọi điều tâm hồn đánh mất trên môi ai
Sau lần cãi vã anh tìm hơi men, tự nguyện được say mà không do ép
Buồn vì em nhiều lần, là do con tim thằng này cho phép
Nhiều năm tháng thì em có thấy được sự cố gắng của chính anh đây ?
Buồn thì chắc em biết, nhưng vài ly rượu mới uống nhanh say.
Anh mang thêm nhiều phiền phức, em chỉ nói anh nghĩ lung tung
Sao không nhìn nét mặt anh buồn mà lẳng lặng bước một cách ung dung
Đưa nhau về, đã là thói quen em đứng đợi anh lúc chiều xế tà
Trả lời anh đi em có buồn không ? Mình đã từng yêu nhau nhiều thế mà
Em tìm anh lúc cô độc nhất, anh còn đây một mình lẽ bóng
Ngôi nhà cũ, vẫn chính nơi đây em nói là nơi đôi mình sẽ sống
Trả lời anh đi, đừng nghĩ rằng anh sẽ thôi gõ cửa
Anh cần sự an ủi từ em, điếu thuốc vẫn xiết trên môi đỏ lửa
Kỉ niệm qua từng hình ảnh, em quên thì anh mở cho xem
Cả hai người cần nên nhìn lại, nếu anh sai thì lầm lỡ do em
Tình yêu nếu thôi chăm sóc, chắc chắn đâu thể đơm hoa
Nếu có thể thì anh chỉ muốn thời gian quay ngược lại đúng hôm qua
Ngày bình yên mang đầy ấp ủ lại phải rời bước trong ngàn mong mỏi
Trời chiều thu cũng tỏa sắc hồng đến đoạn bão lòng mình vẫn không khỏi.
Mang dự định điểm nắng vào thêm để sang ngày đông đầy đủ an yên
Không xây bước để lòng hy vọng thì đâu có lúc ngỡ kẻ đang điên
Anh biết không cạnh bên yên ấm em chưa kịp cười đã phải xa nhau
Vội ôm chặt những hồi ức cũ để đến sau cùng chẳng thể qua mau
Vội nắm tay sau ngày mưa bão anh tìm điểm túc em phải bước nhanh
Vội thở dài trong chiều hôm ấy rồi vội rẽ hướng chẳng thể trước anh
Có lẽ câu chuyện tình này quá sai, anh thương em nhưng em chẵng cần
Đến sau cùng thì người bước đi, chỉ còn mình anh cùng với cô đơn
Đến một ngày thật buồn, anh mới nhận ra
Không nên thương ai quá nhiều
Em... Lỗi lầm này đã do ai ?...Hay là anh NGƯỢC HƯỚNG TÂM ANH...!