Nước mắt ta rơi chẳng hiểu vì ai lệ ta cứ tuôn
Cố nén nỗi nhớ giờ nàng vội vàng quay bước đi
Phong hoa giờ cũng thay ,nước mắt cũng đã cạn
Cho dù có luyến lưu, cũng chẳng buồn
Thê lương ôi ! sao nàng lại vội vàng chia rẻ ta
Bao năm bên nhau giờ còn lại nỗi xót xa
Thôi thì duyên mất đi, cũng không níu được
Duyên nợ hai chúng ta, kể từ nay xa
Giọt nước mắt nam nhi chẳng rơi
Giọt nước mắt ấy đã phai mờ
Phận duyên ta, cũng chẳng phải nhớ
Lệ ta rơi nhưng vẫn trông ngóng
Buồn nhưng ta không chút yếu lòng
Dù cho ra sao chúc nàng nơi khuê phòng
Bình yên hơn khi ta ở bên
Buồn ơi sao cố níu tim này
Hồng trần năm xưa cũng đã tan biến
Một lòng yêu nhưng sao người trễ
Vội vàng nỡ chia đôi câu thề
Để cho tim ta tương sầu ngàn thu