INTRO
Thế giới này có nhiều người đến vậy
Có thể gặp nhau bên nhau và tháng năm ấy là điều tuyệt vời
Sau này có lẽ không gặp lại nhau nữa
Cũng không muốn gặp lại nhau nữa
Sợ rằng khi đứng trước em mọi nỗ lực vừa qua của anh sẽ trở về vạch xuất phát
Thế gian này có nhiều người đến vậy
Nhưng người may mắn đó không phải là anh
LỜI 1
Một thế giới nhiều người đến thế nhưng
Giữa đám đông mình anh bước lặng
Vẫn giữ lại kỷ niệm ở nơi đôi mắt anh
Sớm tinh mơ lần đầu gặp em
Một thế giới nhiều người đến thế nhưng
Biết ơn thay trong đó có chúng mình
Hoàng hôn cuộc đời mình đọng lại trong ký ức xưa
Có em thơ lặng nhìn về chốn xa
Những hạt mưa trôi dạt theo ký ức
Ngắm cánh hoa rơi vẫn đọng lại ở phía xa
Giữa quảng trường thời gian là tiếng bước khẽ vọng
Sáng ánh đèn lại chỉ soi được khoảng không
CHORUS
Màn đêm đưa cơn gió thổi về ký ức xưa
Cứ thế ra đi chẳng còn gặp lại đúng không
Người từ trong ánh sáng gửi lại những tổn thương
Biết bao bóng dáng bên cạnh mà thế giới vẫn luôn trầm lặng
LỜI 2
Một thế giới nhiều người đến thế nhưng
Biết ơn thay trong đó có chúng mình
Hoàng hôn cuộc đời mình đọng lại trong ký ức xưa
Có em thơ lặng nhìn về chốn xa
Những hạt mưa trôi dạt theo ký ức
Ngắm cánh hoa rơi vẫn đọng lại ở phía xa
Giữa quảng trường thời gian là tiếng bước khẽ vọng
Sáng ánh đèn lại chỉ soi được khoảng không
CHORUS
Màn đêm đưa cơn gió thổi về ký ức xưa
Cứ thế ra đi chẳng còn gặp lại đúng không
Người từ trong ánh sáng gửi lại những tổn thương
Biết bao bóng dáng bên cạnh mà thế giới vẫn luôn trầm lặng
CHORUS CUỐI
Màn đêm đưa cơn gió thổi về ký ức xưa
Cứ thế ra đi chẳng còn gặp lại đúng không
Người từ trong ánh sáng gửi lại những tổn thương
Biết bao bóng dáng bên cạnh mà thế giới vẫn luôn trầm lặng
Một thế giới nhiều người đến thế nhưng
Biết ơn thay trong đó có chúng mình
Hoàng hôn cuộc đời mình đọng lại trong ký ức xưa
Có em thơ lặng nhìn về chốn xa.