Chiều buồn lặng nhìn
lục bình trôi sông.
Chợt thấy thương sao
kiếp người giữa dòng.
Vui buồn thương hận đắm sâu.
Trầm luân trọn kiếp khổ sầu.
Tử sinh nào biết
ngày sau.
Đêm tàn lại ngày
lặng nhìn mây bay.
Ôi thấy mong manh
kiếp người khổ đày.
Sao hoài lọc lừa dối gian?
Thời gian nào biết họ hàng.
Biệt ly lệ khép
mi tràn.
Ai ơi..kiếp đời được
bao ngày vui?
Buông xuôi tay trắng ngậm ngùi.
Đời là bể khổ mà thôi.
Ai ơi..đời người bao lần
mười năm?
Ngày sau đất Mẹ ta nằm.
Tiễn mình ai khóc ai cười?
Giàu nghèo sang hèn
mộ phần như ai.
Đời thoáng qua tay..
nghĩa tình gửi lại.
Tâm lành cõi tạm tìm vui.
Đời ta như cánh hoa dại.
Vô thường biết nào
ngày mai…
Đêm tàn lại ngày
lặng nhìn mây bay.
Ôi thấy mong manh
kiếp người khổ đày.
Sao hoài lọc lừa dối gian?
Thời gian nào biết họ hàng.
Biệt ly lệ khép
mi tràn.
Ai ơi..kiếp đời được
bao ngày vui?
Buông xuôi tay trắng ngậm ngùi.
Đời là bể khổ mà thôi.
Ai ơi..đời người bao lần
mười năm?
Ngày sau đất Mẹ ta nằm.
Tiễn mình ai khóc ai cười?
Giàu nghèo sang hèn
mộ phần như ai.
Đời thoáng qua tay..
nghĩa tình gửi lại.
Tâm lành cõi tạm tìm vui.
Đời ta như cánh hoa dại.
Vô thường biết nào
ngày mai…
Tâm lành cõi tạm tìm vui.
Đời ta như cánh hoa dại.
Vô thường biết nào
ngày mai…