Tôi nhớ năm xưa, khi tôi còn bé nhỏ.
Trong mái tranh xiêu, bên một dòng sông.
Thanh Phú Long ơi! Quê mẹ của tôi ơi!
Tôi đã sinh ra, trên quê nghèo xóm nhỏ.
Trong tiếng hát ru, trong một vòng tay.
Mẹ đã cho tôi, cho tôi cả cuộc đời.
ĐK:
Giờ đây, Mẹ đã đi xa. Tôi không còn có Mẹ.
Để nghe Mẹ kể chuyện năm xưa.
Chuyện vui buồn của Mẹ.
Để Mẹ dõi bước chân con, trên khắp nẻo đường trần.
Tôi vẫn không quên, không quên về quê Mẹ.
Trong trái tim tôi, không bao giờ phai.
Mẹ mãi trong tôi, trong tôi suốt cuộc đời.
Mẹ của tôi ơi! Con yêu mẹ suốt đời...!