CĂN CƠ - SỨ MỆNH mỗi người
Đến nhân gian để KHÓC - CUỜI tự thân
Ngộ ra đời nhẹ như vân
PHÚC HỌA - TÀI LỘC xoay vần đến thôi
Đời vui khổ , vì 2 chữ THỊ PHI
Thuận ý thì ta bảo THỊ trái bằng PHI
Mang nặng trên vai , cái khối nặng như chì
"Ngày sắp hết " ta được gì ?
Và quên mất , cả ngày xinh xắn kia
Có nắng vàng và ta có trời gió mát bao la
Vì THỊ PHI , ta đành phải bỏ qua
La cà bao kiếp trong cõi TA BÀ
ĐK:
TỐT - XẤU với TRÁI - SAI trong 1 kiếp người
CHỈ TRÍCH chỉ khiến cho ta thêm TỘI LỖI
Ta TỰ HỎI CHÍNH TA học được chi rồi ?
À ... vì bận HƠN THUA ta QUÊN MẤT RỒI
( Gửi cuộc đời cho ta lời XÁM HỐI )