Lời ca thê lương, người cô đơn viết lên
Bao nhiêu sầu bi, chứa trong tình khúc buồn
Bao nhiêu lời ca kia là tâm tư nổi lòng
Cớ sao khiến ta thấy ưu sầu
Người mang bi ai còn ngân nga khúc ca
Đôi khi lại quên viết lên hạnh phúc đời
Tâm luôn sầu thương nhưng đời mang bao số phận
Trách chi cứ diễn sâu đến như vậy
Thân ta phải đâu thần tiên
Mà lại buộc lòng mình chẳng thể đau
Lòng muốn bình yên nhưng khó khăn làm sao
Ai trao câu yêu rồi lại ra đi không vương
Dù cố gắng nhưng chẳng thể ngăn lệ rơi
Từng hứa từng yêu, từng nói không lìa xa
Nhưng đâu ai hay một ngày đôi ta chia ly
Mộng si tâm ta đã hóa điên vì ai