Ver 1 :
Vẫn lại là anh với đôi mắt ướt, thường trực nỗi buồn vẫn luân phiên
Vẫn lại là mưa mang theo nỗi niềm, giết chết cõi lòng mối lương duyên
Anh viết bài này là do cảm xúc, người nghe chắc họ không hiểu đâu
Vì chuyện tình cảm anh thương quá nhiều, kết thúc anh nhận vạn kiểu đau
Em à, tim nhói cũng như bao lần, sao em không đến để hỏi thăm?
Thương đau bám lấy anh khá lâu rồi, linh hồn như chết nơi cõi âm
Thường phải kể về em, người anh coi là duy nhất
Nếu như còn lại chỉ một cơ hội, sẽ ôm chặt em không để đi mất
Làm sao quên em khi vẫn còn thương, anh muốn ai đó hãy trả lời?
Anh đã mắc kẹt trong mớ bi kịch, phải chịu đau đớn đến cả đời
Thôi anh trãi lòng cho hết đêm nay, kỷ niệm ngày mai anh đem trả
Bởi do duyên tình của ta ngắn hạn, không ai thể trách được em cả
Một phần tim anh đã trót lầm lỡ, thương em từ ngày mới bắt đầu
Thứ còn sót lại sau đống tro tàn, là làn khói thuốc đôi mắt sầu
Hứa không để cho em vướng bận, anh nói vài lời sẽ đi ngay
Đi tìm lại chính bản thân mình, lúc thương, lúc nhớ và khi say
Mel :
Tình yêu đó anh trao trọn kiếp
Tựa làn gió quẩn quanh lấy em và…
Biết đâu ngày mai… tình ai nhạt phai
Một mình anh về trên con phố dài
Đã xa rồi, những kỷ niệm
Dòng tin nhắn không còn gửi em mỗi đêm
Nhưng khi hạt mưa khẽ rơi, anh luôn vẫn mong nhớ về em
Ver 2 :
Một lần này nữa thôi, cất em sâu thẳm nơi đáy tim
Ở nơi đó không ai chạm vào, chỉ có mình anh được thấy em
Ở nơi đâu tìm được yên bình, họ thường trả lời trong giấc ngủ
Anh thì khác vẫn bắt gặp em, vẫn đôi mắt biếc nhưng tình đã cũ
Em không nói không chào, chỉ ôm chặt anh rồi biến mất
Anh tỉnh dậy sau cơn mộng mị, tự ôm bản thân khóc thêm tiếng nấc
Tưởng chừng trao trọn yêu thương đến hết, anh sẽ nhận được sự đáp trả
Nào ai ngờ đâu thứ anh nhận được, vạn lần đau đớn cho sự vấp ngã
Anh càng cố để được hạnh phúc, đồng nghĩa tim anh càng trơ trọi
Sợ yêu em thêm một lần nữa, “Thương Đau” tiếp diễn có cơ hội
“Anh Sợ Mất Em” cũng như bao lần, bản thân anh phải tự trấn an
Không để niềm đau đè nặng trên vai, nỗi buồn có cơ hội lấn sang
Anh mất tất cả rồi em ơi, làm sao nước mắt đừng thêm rơi
Chỉ anh cách quên những muộn phiền, không còn thức trắng để đêm vơi
Tim kiệt sức mất hết khả năng, chẳng còn đủ sức để yêu thêm
Nếu anh bình yên trong mọi giấc ngủ thì đã đến lúc ngừng yêu em
Mel :
Tình yêu đó anh trao trọn kiếp
Tựa làn gió quẩn quanh lấy em và…
Biết đâu ngày mai… tình ai nhạt phai
Một mình anh về trên con phố dài
Đã xa rồi, những kỷ niệm
Dòng tin nhắn không còn gửi em mỗi đêm
Nhưng khi hạt mưa khẽ rơi, anh luôn vẫn mong nhớ về em
Hook :
Vẫn muốn kể cho họ nghe nỗi lòng anh mang vậy đủ chưa?
Yêu thương trong anh vẫn còn vương vấn, muốn ôm chặt em ngày rủ mưa
Em của anh sẽ là đẹp nhất, bước trên con đường đầy sắc màu
Tận sâu tiềm thức anh vẫn muốn thấy, nụ cười của em khoảng khắc đầu
Cõi lòng này để chứa nỗi buồn, em cứ yên tâm cứ để anh
Lòng anh sẽ gánh vác hết mọi thứ, liệu rằng quên em có thể nhanh?
Minh chứng “Thương Đau” đã cho anh thấy sẽ không vướng bận gì đâu em
Phương diện tình cảm đã cho anh biết, rằng anh đã yêu hết con tim