Ver 1 :
Góc phố cũ ta từng đi qua giờ đây lặng yên trong chiều thu vội
Hàng phi lao phía xa chân đồi chẳng còn ồn ào khi trời buông tối
Đôi chân loạn nhịp cố gắng chạy nơi không người qua
Để chẳng ai thấy anh rơi nước mắt khi ký ức em anh chưa kịp xóa
Mang hết đi bao nỗi buồn
Mưa giấu đi giọt nước mắt anh tuôn
Mưa khiến anh quên cả lối về trong chiều tàn muộn
Biết nói sao đây ta
Tỉnh dậy đi em đừng lặng im với anh như vậy
Đừng để anh một mình bước trên khung trời ký ức hai ta đã xây
Đừng để anh gào thét khan cả cổ họng tỉnh dậy nhìn anh đi em
Em có nghe tiếng mẹ đang gọi em dậy không em
Em có nghe tiếng nấc của cha không thốt thành lời trong đêm
Bức tranh kia treo trên khung ảnh
Anh chẳng dám phác họa khung cảnh
Anh chẳng dám đối diện sự thật anh xin trốn trán
Em đi rồi ai bên cạnh cha khi trời trở gió
Em đi rồi ai ôm mẹ ngủ di hình còn đó
Tuổi 20 em còn nhiều ước mơ em còn nhiều hoài bão và còn nhiều vấn ương
Sao bỏ lại tương lai ngày dài giờ ai là người cho anh chốn nương
Hook :
Dậy đi em em đừng ngủ nữa… mở mắt ra nhìn anh đi mà
Bức tranh em người đặt bút vẽ còn chưa hoàn thiện sao bỏ dỡ hả?
Em ngốc lắm cô bé ngây thơ nụ cười tỏa nắng trong ánh ban mai
Em ngốc lắm khi bỏ ra đi bỏ lại một người còn đứng ngây dại ( x2 )
Ver 2 :
Nén hương trầm anh xin khấn nguyện cho người con gái anh từng thương
Nơi phương x among em mỉm cười, một nụ cười mãn nguyện xin đừng vương
Chốn dương trần rằng anh không hứa là sẽ chờ em đến mãi mãi
Nhưng nhất định em là người anh nhớ mãi mãi chứ không phải ai
Tính đến hôm nay vào ngày trăn trối hai ta quen nhau cũng được ba năm
Mình đã từng hứa sẽ đi cùng nhau đến tận chân trời kia xa xăm
Nhưng mà… chân trời hôm nay sao lạ lắm
Chỉ mình anh cô độc, rồi bàn tay này ai nắm?
Em hãy về đây bên anh, để ta có thể cùng nhau rong ruổi
Dẹp hết đi bao muộn phiền ở trong đời sống đã làm em không vui
Xong xuôi mọi chuyện ta bước cùng nhau trên thánh đường
Em làm cô dâu anh làm chú rể, cùng tiếng hò reo trong thánh đường
Nhưng mà thực tại chỉ còn một người cùng với nắm mộ trên bia là tên em
Tiếng ve sầu pha lẫn tiếng khóc trà trộn đêm khuya làm sao quên em
Một người khóc, một người đau vài tiếng nấc ứ nghẹn nơi cổ họng
Một người nhớ một người thương nhưng mà chỉ còn vương trong cổ mộng
Hook :
Dậy đi em em đừng ngủ nữa… mở mắt ra nhìn anh đi mà
Bức tranh em người đặt bút vẽ còn chưa hoàn thiện sao bỏ dỡ hả?
Em ngốc lắm cô bé ngây thơ nụ cười tỏa nắng trong ánh ban mai
Em ngốc lắm khi bỏ ra đi bỏ lại một người còn đứng ngây dại ( x4 )