Ver 1:
Này em, em vẫn còn thiếu nơi anh
Là vòng tay và cả nụ hôn nhưng tình cảm em vơi nhanh
Anh chẳng thể giữ bàn tày cũng đã quá trễ với anh dù
Em đi mất, anh đi cất kỉ niệm bên nhau ngày xưa cũ
Và, hôm nay cơn mưa vừa rơi nhưng nỗi buồn anh vẫn chưa vơi
Nhưng mà mưa ơi, sao vội rửa trôi bóng hình em giữa đời
Đó lại nửa rồi anh lại nhắc về em đã bao đêm dài anh thức trằng
Chỉ để mân mê kỉ vật cuối cùng em tặng cho anh à chiếc khăn
Em biết chăng anh chẳng hài lòng lời nhạc dài dòng mà anh viết
Anh tiếc khoảng thời gian cầm tay đến lúc xa em và anh biết
Chuyện tình đã cũ người đã cũ tâm trạng anh đủ để nói hai từ
“Mưa ơi” mưa vội đi rồi nhưng khi anh buồn phải ôm ai giờ
Vẫn còn ai chờ trên con phố cũ vì vẫn thiếu một nửa đời mình
Nhưng mà chữ “thiếu” là vì anh chẳng thể nói chỉ biết ngồi nhìn
Nhìn em đi lệ hoen mi nhưng sao anh vẫn chờ
Là khoảng thời gian xa cách đã mấy mùa thu nhưng anh vẫn chờ
Mel:
Cơn mưa đưa anh tìm về
ngày ngọt ngào khi xưa đôi tay gần kề
em đi khuất xa
để lại đây nơi không gian thiếu vắng
là ánh mắt ngọt ngào
là lời nói nhẹ nhàng
quẩn quanh anh
mong cho mưa kia đừng rơi để nguôi nỗi nhớ em
Ver 2:
Đã hai lần… anh khiến cơn đau trở nên bất tử
Để khi bóng tôi ôm trọn thể xác là tim anh sẽ thất thủ
Và mất ngủ vì chất đủ kí ức về em rồi anh cuốn
Vậy nếu em đi mà được vui vẻ thì đó cũng là điều anh muốn
Cũng như mọi lần anh viết lên đây ,những gì anh còn thiếu
Nhắn nhũ vài điều chỉ muốn em nghe thôi , lòng em khắc sẽ hiểu
Vài ngày anh nhớ đó là ,ánh mắt em từ phía sau xe
Thiếu màu đỏ mà em đã từng ,tô vành môi anh nụ hôn nhẹ
Lâu rồi chắc em đã quên ? chỉ có mỗi anh trọn vẹn tấm lòng
Từ ngày em đi anh thiếu mọi thứ ,cái ôm thật chặt ấm nồng
Anh khóc để giọt nước mắt ,mang nổi buồn kia tự rửa trôi
Anh khóc vì đã mất thứ quan trọng ,như lời anh nói "Thiếu" tại cửa môi
Chẳng còn em nữa ... hạnh phúc nào không dần xơ xác
Nếu sự ngu muội giúp em ở lại anh ước mình càng ngơ ngác ?
Để anh được ngắm và nhìn người thương ,giống như cái cách anh đã từng
Em ơi ... yêu thương dành trọn riêng em xin em đừng
Hook :
Từ chối con tim bằng cách nào đó để khiến anh càng cô đơn
Giống như hạnh phúc chưa kịp đong đầy ngày lại càng khô hơn
Dòng cảm xúc anh mách bảo ,đã viết ra thành từng câu
Điều thiếu duy nhất đó chính là em ,người làm tim anh ngừng đau
Anh không biết rằng ở nơi xa đó em có còn nhớ
Những kỷ niệm ngày nào ta có giờ bay theo gió hòa vào những cơn mưa
Anh không biết nơi bờ môi đó có thiếu vắng những hơi ấm
Anh chỉ biết đêm nay mưa làm nỗi nhớ trong anh dường như càng thêm in đậm
Về em ... baby