Mỗi sớm thấy mỹ nhân tuyệt sắc, nhưng nàng sao dửng dưng đến thế,
Kìa dung nhan xinh tươi bên rừng núi, mong được bên nàng ta sánh bước.
Cứ thế liếc mắt say tình mãi, bao ngày ta bỏ quên thế thái,
Ôm tương tư không phân phải trái, mong mỗi đêm bên ta có ai…
Hey, núi có mây, làn mây bên gió gió có trăng, vầng trăng bên núi Hỏi mấy câu nàng bên ai đấy?
(Uhm...) Aizz, đến lúc đi lầu không hoang vắng cứ nhớ mong từng đêm cay đắng trống rỗng bao ngày ta câm lặng
Còn tình trong ta đã nói sẽ trao nàng ấy anh hùng giang hồ như thế đấy, mỗi tối ta lại say
Ngày sau đến khi cất bước ta lừng lẫy công thành danh toại vui đến mấy ước muốn đông tây sum vầy…