Khi tiếng vó ngựa chạm nơi đồng xanh là khi anh chạm tới tự do bao ngày qua anh hằng mong
Tìm về nơi bình yên nhất trần gian là nơi bên dòng suối ngọc ngà em chải tóc khi anh ngồi vẽ
Một bức tranh đẹp nhất anh từng vẽ, để mỗi khi lòng bộn bề phiền muộn
Anh lại tìm về nơi thiên đường xanh ấy, bên dòng suối em xõa tóc
Để ngắm nhìn em thiên thần không tỳ vết giữa cuộc đời đầy dối trá ngổn ngang
Em! Thiên thần trong tranh vẽ! Bức tranh mang tên Giấc Mơ Đồng Quê.
Nếu cuộc sống làm anh xa rời em! Anh sẽ gửi tình yêu theo gió về nơi ấy, nơi ta gặp nhau
Về với em, người thiếu nữ đồng quê là giấc mơ chưa bao giờ tàn lụi
Nơi em là bài ca anh hát. Nơi anh được sống với tình yêu.
Để đón bình minh đang về trên thảo nguyên. Để ngắm hoàng hôn giữa trời chiều đỏ rực
Em nép vào vai anh trong gió, trên lưng ngựa cùng nhau phiêu lãng
Định mệnh dẫu làm ta xa rời nhau, tâm hồn anh sẽ luôn tìm về nơi ấy. Nơi Giấc Mơ Đồng Quê yêu dấu!