Ngọn cỏ non ven đường ngước lên nhìn đám mây
Thì thầm với cơn gió bao giờ chạm tới đây do mình yêu sai lúc hay do gặp nhau sai thời
Nên duyên chưa tới đã vội đánh rơi
Anh ước mình là giọt nước để thoải mái khóc khi tổn thương
Nước mắt vừa rơi xuống đã kịp hòa tan vào đại dương
Giữa lưng chừng hạnh phúc nên buông hay chờ đợi tiếp tục hay kết thúc khi ngoài tầm tay với!
Phải chăng hạnh phúc là thứ đi vay
Cái giá phải trả là lời chia tay
Phải chăng tình yêu là một cạm bẫy chứa đầy đắng cay
Anh như đáy vực , em như ngôi sao
Cách xa như vậy biết mơ thế nào
Hỏi tình là chi khiến thế gian phải điên đảo
Khung trời nào mà chẳng có bão giông
Người tìm chỗ trú còn kẻ thì không
Tình yêu như dao hai lưỡi càng nắm chặt càng đau lòng
Bông hoa xinh đẹp nên nhiều người muốn hái
tôi phận cỏ dại đành ngắm nhìn hoa
chẳng thể chạm vào như hai thế giới khác biệt ..,!