Chỉ là gió thoảng
Là khúc nhạc
Mà lưu luyến chẳng xa
Nơi có chàng ở đây…
Rượu này tràn khóe ly, tâm tư vơi đầy
Đào hoa rơi khắp sân, nhưng không còn em
Màn sương buông, ánh sao đêm
Có phải mơ thôi?
Vì khi chẳng có em không đâu là nhà!
Từng lời ca vút lên
Ly biệt như mới hôm qua ấy
Phủ đầy, xóa nhòa đi xiết bao hy vọng…
Nụ cười em khẽ buông như nắng mai chốn thiên đường
Hẹn nhau khi tuyết tan sẽ được gặp lại
Dù có đau đớn, dù chia xa
Nhưng màu hoa chẳng đổi thay
Dù cố cười nói, cố đùa vui
Nhưng lại đắm trong men sầu.
Mùa đông rời đi, và xuân sang
Hoa đào rơi mãi khắp sân
Đừng quên nhau sẽ đến ngày tương phùng!