Chợt tỉnh giấc trong đêm a thầm gọi tên
1 người củ rất lâu nhưng chẳng thể quên
Để cho nổi đau kia dài thêm vô tận
Thấu tâm can vết thương lòng sâu thẩm
Dù đã biết bên e có 1 người mới
Mà tại sao a vẫn âm thầm nghĩ tới
Phải chăng là a đã quá yêu thuong em nhiều
Thế bây giờ ở trong lòng thấy thiếu
Đohuc
Là người củ nhưng còn yêu ,và còn vuong còn thương em nhiều
Dẫu biết rằng đoạn đường đi 2 ta khác chiều
Chiều em đi ai đưa ai đón còn riêng anh cô đơn héo hon
Trên mòn a chẳng còn cầm ô chê nón
Tại sao a vẫn chưa thể quên từng năm tháng vs nhau êm đềm
Kí ức kia vẫn thao thức sao chưa ngủ quên
Từng đêm đến gõ cửa hỏi thăm dù đau lắm nhưng vẫn cố nằm
Ngắm mưa rơi vẫn mơ mọng về 1 ngày nắng