VER 1:
Duyên có xa thì cũng là duyên đã đành
Em bên người khác thì anh có giành được đâu
Vết thương này sẽ mãi chữa không lành
Anh tự vùi mình xuống hố thật sâu
Như là thủ môn bảo vệ khung thành
Lời nói của em sút tim anh tan thành (mây)
Như là lá cây rời khỏi chân thành
Thôi khép lại mình có thành được đâu.
VER 2:
Nước mắt này tràn lên bờ mi ai
Sao nhốt mình trong 1 cuộc tình không công khai
Cho anh ôm nỗi đau này đến khi suy vai
Như 1 đóa hoa hồng mà chứa nhiều chông gai
Yêu em là điều mà không thể nào cai
Sao em vội đến vội đi rồi say bye
Suy đến cho cùng thì liệu rằng ai sai
Khép lại được rồi tất cả do anh sai.
Anh với em như 1 đường thẳng mà khác phương
Em đi rồi và làm anh nát xương
Giờ làm sao bương chải qua lúc này đây
Khi em đã đi xa và để lại bát tương
Em không thương thì đề người khác thương
Nếu không yêu thương đừng buông ngàn sát thương
Tình cảm ta tới đây được 1 chương
Không phải chương đời mà lại là chương đi
Sao em buông tay anh như vậy
Mà đến bây giờ anh mới biết
Để cho chúng ta mãi mãi cách nhau
Mà đến bây giờ em mới tiếc
Mình đã cách nhau vạn dặm như thế
Mà bây giờ em lại bới tiếp
Anh đặt mình vào vùng trời rộng lớn này ( nhấn mạnh)
Sao em lại mang tới tiếp
Em cứ đi với người mà em chọn
Người đã dang 1 vòng tay bao la
Anh thì đầy ngọc ngà xa hoa
Vậy mà em lại chọn cất bước bên người ta
Vậy thôi anh dành tặng em vài câu ca
Chúc em hạnh phúc với trăm năm mãi mãi
Mong em không nghĩ quá nhiều chuyện sâu xa
Để sau này em sẽ không nghe lãi nhãi
VER 3:
Thương em nhiều lắm em có biết hay không
Tại sao em lại nỡ buông tay thành tay không
Nếu được 1 lần hối lộ với ông trời
Ở cạnh bên em đến muôn vạn kiếp sau
Anh ví mình như áng mây bên trời
Còn em là những tia nắng thật long lanh
Nếu mà có được em thì khác gì lên đời
1 bài hát này biểu hiện hết trong anh.
Hữu duyên thiên lý năng tương đậu
Vô duyên đối diện bất tương phùng
Anh thì thả vài vần vào văn chương nậu
Anh nghĩ anh là người rất nương nhùn
Chuyện mình đâu có gì mà trái hết
Times up times up times up
1 bài nhạc hay phải có cái kết
Kết nhạc kết bài kết luôn chuyện mình
Anh ước mình thả vùng trời rộng lớn
Để anh mãi mãi quên được em
Chuyện như 1 ván bài được cược xem
Giờ thì chúng ta hết thật rồi
Em chờ mong như là cá đớp được mồi
Như là loài ong hút mật rồi
Vọng kiến uy nhuy cử thúy hoa,
Thí khai kim ốc ta tí tảo đình hoa.
Tu du nam nhân truyền lai tín,
Phong trần Sài Gòn công chủ gia
Anh xin được làm 1 làn sóng biếc
Để hôn mãi mãi lên cát vàng em
Hôn một nụ hôn thật khẽ thật êm
Hôn êm đềm anh hôn đến mãi mãi.
Quá nhiều từ anh thả vào câu thơ
Nhưng xa em đó là điều sẽ phải (làm ).
VÌ AI (VI)
Chúc chị có 1 chuyến đi thật là tốt nhá, và đừng quên ở đây em vẫn luôn “ Đợi Chờ” chị, nhớ nha!!!, phải học thật giỏi nè, chúc chị TẤT CẢ!