Tình cảm như gió thổi qua hồ Nhĩ Hải
Ngàn năm không vơi dù bao đổi thay
Ngày đó ta đã tình cờ có nhau
Hiểu rằng chuyện gặp nhau đó là duyên
Làn gió cuốn lấy mùi hương thật nồng nàn
Lòng tương tư hoa rụng rơi lớp lớp
Cầu chúng ta kết duyên thành lứa đôi
Nguyện tình mình luôn sẽ bền chặt
[ĐK]
Đợi một ngày làn gió ngưng
Hoa kia sẽ không phai tàn
Đợi đến lúc vầng trăng khuyết đi
Rồi thì tuyết băng ngừng rơi
Đợi mười dặm nở hoa
Hồ điệp vấn vương bên tay nàng
Nhẹ thấp thoáng bên nàng bấy lâu
Cùng nàng phiêu lãng là ta