Ánh mắt biếc trong ngần
Mái tóc áng mây bồng
Ngang bờ vai em khẽ buông
Má phớt phớt hây hồng
Môi cười xinh, bóng dáng yêu kiều đầy tinh khôi
Người tựa gió nam về nơi đây
Gió gieo tình tôi mơ màng ấy
Rồi trong một phút giây, lỡ đánh mất tim này
Bạch Nguyệt Quang dịu dàng nói thay lòng tôi
Sáng như ánh trăng
Trong như hồ nước
Khiến tôi soi tỏ lòng mình là bao luyến thương
Giống như bức tranh
Vẽ đôi hàng mi biết cười
Thả hồn tôi chìm vào ánh mắt của người
Phút tâm giao bên người
Những hân hoan vui cười
Ngập tràn khoảng trời thiếu thời
Từ lúc thân tình tới nay ân tình
Khắc sâu trong tim mình không thể quên
Tựa như một giấc mơ đã bao đêm trôi lửng lơ
Mong thời không dừng yên ở lại đây mãi mãi
Tựa vai ngồi kế nhau, nghe tiếng nói ai dịu dàng..
Của người tri kỷ tôi mến thương từ lâu
Sáng như ánh trăng
Trong như hồ nước
Khiến tôi soi tỏ lòng mình là bao luyến thương
Giống như bức tranh
Vẽ đôi hàng mi biết cười
Thả hồn tôi chìm vào ánh mắt của người
Đêm lung linh hoa mộng
Nơi trăng cao gió lộng
Nghe âm vang rung động
Soi tình ai vương vấn
Mây bay ngang lưng trời
Gió khẽ hát thay lời
Ghi lòng ai mến thương