Đời người một kiếp vô thường
cười vui nói nói nhưng giờ chẳng thể gặp nhau
Bao lợi danh xa hoa rồi cũng đến lúc nhạt nhòa
Hà cớ sao ta phải nặng mang âu sầu
Tìm lại một chút yên bình
mà sao khó quá dòng đời tấp nập ngược xuôi
bao bộn bề lo toan
làm quên những thứ đơn giản
hạnh phúc ngay bên mình nhưng tìm nơi đâu
Nhìn cuộc đời đã trôi qua thật nhanh quá
Tìm điều gì mông lung vòng xoáy thế gian
Chút thảnh thơi phút giây yên bình đâu rồi
Xin dấu chân bước đi người hãy dẫn lối
Chắp tay nguyện cầu
Thế thái nhân tình
Một đời yên ấm một đời chẳng nhiều phiền lo
Buông bỏ đi tham ái
Bận tâm những thứ bên ngoài
Rồi đến khi ngoảnh lại muộn rồi phải không