Ver 1 : kidz
Sáng mở mắt và ly phê đá, check tin nhắn cả những email
Qua trang cá nhân bên em theo dõi, xem 1 ngày mới của em ra sao
Tuy anh biết mình đã xa nhau, sau ngày hôm đó không còn voicemess
Cả dòng inbox như 1 thói quen, kể từ bây giờ cũng đã trôi hết
Anh đã, từng xem em là người đặc biệt, sẽ đi cùng đến nơi cạn kiệt hơi thở
Nhưng giờ anh vẫn không ngờ, cả con tim mình đã lạc nhịp
Biết tương lại cái gì cũng có, nhưng tiếc 1 điều không còn có nhau
Đúng ra ta nên trân trọng thời gian bên cạnh
Thay vì chỉ sợ, 1 ngày đánh mất
Ánh mắt đôi môi, có nắm giữ sao vẫn không chặt
1 người anh đã thương thầm....mái tóc dài... Và cả khuôn mặt
Luôn thường ngấm.... Vào những buổi sáng
Không dám mở lời...đành giữ bên trong
Sau cõi lòng của anh lúc này... Như 1 khoảng trống... Ở giữa mên mông
Tình anh như 1 cơn sóng.... Em là gió xô đẩy biển cả
Mình không thể hòa hợp vào nhau....như 1 cách nói thật khó diễn tả
Chủi ngày qua lại thấy càng xa.... Không có liên lạc nào để kết nối
Và khi về đêm... Là lúc bóng tối... Nó lại xuất hiện chữa lành vết nhói
Ver 2 : mờ
Phải chi mà bây giờ đây
Em còn mãi ở chốn nơi này
Thì chắc có lẽ anh không phải buồn mà mãi mặc trong cơn say
Chuyện 2 ta vẫn còn dang dở ... Sao em lại vội vàng buông tay
Để lại trang nhật kí ngày ấy nước mắt lệ nhòa mà đâu ai hay
cả thanh xuân anh dành cho em là một tình yêu muôn màu vàng
Vậy cớ sao em lại từ chối cho anh màu buồn vậy nàng ?
Em biết không ? Kể từ em bước ra đi
Nơi đây cũng chỉ màu buồn mọi vật tĩnh lặng không nói nên chi
Rồi chuyện gì cũng sẽ tới... Thời gian cũng làm chóng qua thôi
Anh đang tự nhủ mình vậy... Anh biết em cũng chóng quên tôi
Những hợp âm tay anh từng rải... Thêu vào lòng cho thêm câu chúc
Mong kiếp sau ta được gặp lại ... Ở một nơi ta yêu đôi chút
Là vì ai ? Mà anh phải ra như thế này
Men rượu đắng dù cho bao nhiêu cũng không đủ làm cho anh say
Tại vì sao ? Anh vẫn ngồi đây phải chờ đợi
Vì người con gái anh từng rất thương lại làm anh đau khi đêm tới