Ngày em đi, anh vẫn nghĩ cơn đau sẽ chóng tàn, mà ngần ấy thời gian vẫn chưa thể quên tên em.
Và anh nghĩ, sẽ đến lúc con sông kia khô cạn, nắng sẽ xóa tên em, nhưng tiếc thay có mây đen
Người bỏ ta lưng chừng nơi đây ngọn thác,
mắt đăm chiêu đắm trong tiếng mưa đang rơi.
Ừ thì thôi, xin hẹn em chân trời khác, lúc 2 ta đã đi hết cả cuộc đời.
Đêm đang tới, anh đang buồn, mưa đang rơi
Em quay bước em đi, chỉ là bờ môi không nói nên lời
Anh không muốn, nhưng trong lòng đau em ơi,
Mưa rơi cho đến bao lâu, thì mọi niềm đau biến mất trên đời?
Anh ơi em mong anh sẽ biết, trăm năm sau em vẫn chẳng quên, nụ cười nhẹ nhàng và bình yên, buồn thay bình yên chẳng lâu dài.
Treo trên cung trăng tâm tư ấy, cô đơn đi qua bao tháng ngày, 1 người thật buồn 1 người say, làm sao để ngăn nỗi đau này.
Chẳng còn ai bên em ngủ say mỗi sớm mai, chẳng còn ai để em kề vai mỗi khi buồn.
Thì anh ơi em không cầu mong ta trở lại, mà chỉ mong một chút bình yên giữa tâm hồn.
Cơn mưa, đang rơi, chỉ là em dấu che đi thôi, anh ơi.
Đường về nay đã không cùng lối, thì thôi, chỉ mong trái tim này yên bình, yên bình,
Ngày em đi, anh vẫn nghĩ con tim anh kiên cường, mà nào có được đâu, em lại khiến tim anh đau.
Đừng suy nghĩ, thế gian vốn lâu nay luôn vô thường, sẽ đến lúc phôi phai nhưng chẳng ai biết bao lâu
Người bỏ ta lưng chừng nơi đây ngọn thác,
mắt đăm chiêu đắm trong tiếng mưa đang rơi.
Ừ thì thôi, xin hẹn em chân trời khác, lúc 2 ta đã đi hết cả cuộc đời.
Đêm đang tới, anh đang buồn, mưa đang rơi
Em quay bước em đi, chỉ là bờ môi không nói nên lời
Anh không muốn, nhưng trong lòng đau em ơi,
Mưa rơi cho đến bao lâu, thì mọi niềm đau biến mất trên đời?
Đêm đang tới, anh đang buồn, mưa đang rơi
Em quay bước em đi, chỉ là bờ môi không nói nên lời
Anh không muốn, nhưng trong lòng đau em ơi,
Mưa rơi cho đến bao lâu, thì mọi niềm đau biến mất trên đời?
Cơn mưa, đang rơi, chỉ là em dấu che đi thôi, anh ơi.
Đường về nay đã không cùng lối, thì thôi, chỉ mong trái tim này yên bình, yên bình…