Bàn chân không ngại khó khăn
Khắp nẻo đường bước đi trong thầm lặng
Hình dáng hao gầy tháng năm
Xót kiếp người đã mang bao khổ đau
Chân bước đi chẳng suy nghĩ gì
Ta bỏ qua giấc mơ tuổi xuân tươi đẹp
Không vấn vương sắc danh tuổi trẻ
Chẳng nghĩ suy thế gian biết bao phiền muộn
Mang sứ mệnh theo Đức Phật
Gieo lành duyên dẫu tình đời trái ngang
Thân xác chẳng ham cõi tạm
Không màng lặn lội trôi lăn trong thế gian
Không để tâm tới thân xác này
Ta cứ đi chẳng chút lắng lo cuộc đời
Bao khổ đau cũng không dãi bày
Khi trải qua phút giây phải xa cõi đời
Ta bỗng ngộ ra bao điều
Kiếp người như giấc mộng sẽ biến tan
Buông xuống lòng tham danh lợi
Ta nhẹ nhàng hiên ngang giữa đất trời