Người vì cơn mưa đã tìm nơi để trú dựa
Vội quên đi chồi non chưa kịp vương nắng
Người vì kiêu sa nhung gấm hoa của kẻ lạ
Vội quên đi những chân thành ấm êm
Nghìn trùng vạn lý người đi có vui hay buồn
Lạnh lòng lạnh tâm lạnh đông hay lạnh nước mắt
Tìm được duyên ý trời ban quá tam ba bận
Khóc cũng được đâu cũng được đừng cách xa
Trời vội làm gió lập đông lá kia thay màu
Hẹn ngày hoa rơi sợ đau hay sợ cô đơn
Trời làm sao thế nhìn ta có như đang buồn
Nhìn người mình thương chung đường nhưng ngược hướng
Hỡi mây xanh khi nào ngừng trôi
Để lòng tôi ngưng say đắm một người
Đếm bao chiếc lá vàng để ngừng thôi
Đừng chơi vơi những mong đợi người không tới
Nghìn trùng vạn lý người đi có vui hay buồn
Lạnh lòng lạnh tâm lạnh đông hay lạnh nước mắt
Tìm được duyên ý trời ban quá tam ba bận
Khóc cũng được đâu cũng được đừng cách xa
Trời vội làm gió lập đông lá kia thay màu
Hẹn ngày hoa rơi sợ đau hay sợ cô đơn
Trời làm sao thế nhìn ta có như đang buồn
Nhìn người mình thương chung đường nhưng ngược hướng