Rời xa vùng quê nghèo khó đó
Em bỏ lên phố thị đem theo bao ước vọng
Quên hết đi năm tháng mà mình từng gắn bó bấy lâu
Để nơi này anh ôm trọn thương đau
Hỡi ông trời vì chữ nghèo nên con đánh mất con không giữ được người mình yêu
Thế nên giờ ôm muộn phiện chất chứa bên đời người ta cũng đâu còn thiết tha
Điệp khúc :
Thì ra bấy lâu nay tất cả vì chữ sang giàu
Mà em nỡ quên hết đi tháng ngày bên nhau
Đã có bao giờ lương tâm em nghĩ lại
Người từng yêu em từng thương em hơn bản thân mình
Mộng mơ dắt em đi xa khỏi cuộc đời anh rồi
Chỉ còn nước mắt khẽ khẽ tuôn trên môi mặn đắng
Buồn này ai thấy , đau này ai thấu
Phải đếm biết bấy nhiêu lần để được quay lại như ban đầu