Là thanh mai trúc mã từ xưa rất lâu rồi
Mình chung đôi khi con tim còn chưa bối rối
Cùng làng quê,cùng lối xóm,đã bên nhau bao ngày
Lòng ngỡ đâu mối lương duyên mãi luôn tồn tại…
Người quê ai cũng có mộng mơ chốn đô thành
Ngày em đi tay anh nắm chặt rơi nước mắt
Và thời gian chỉ chớp mắt đổi thay bao con người
Em trở về mà có ai bên em vậy kìa…
ĐK:
Bên nhau từ thuở bé dại mình đã hứa hẹn nhiều
Đâu ai ngờ lớn em cùng người nâng chén giao bôi
Sao em từng nói em sẽ cùng đi suốt cuộc đời
Vậy mà nay tất cả đã hóa tro bụi….
Yêu nhau nhiều lắm cuối cùng bỏ anh đứng một mình
Con tìm vụn vỡ,chết lặng nhìn em bước sang ngang
Anh như tượng đá vô hồn mà nát tan trong lòng
Hẹn trăm năm sao tóc vẫn xanh duyên ấy đã cạn…
Rap 1:
Ngày chia tay em không khóc,
anh cũng chẳng một lời trách móc,
bởi anh nghèo nên làm sao
bằng người ta xe đẹp nhà cao.
Là thanh mai trúc mã
rồi bỗng nhiên không là gì cả,
anh gượng cười mà nước mắt
ở trong lòng hình như đang rơi.
Tại vì ai tình dang dở?
Ngồi một mình khóc lỡ duyên mai
Chắc duyên số đã an bài
là lí do em nói ngày ấy
Tay trong tay mặn nồng
rượu hồng và pháo đỏ
Con thuyền xưa rời bỏ bến sông…
Rap 2:
Trăng có tròn rồi cũng khuyết
Không có mưa sao thấy cầu vòng
Hợp rồi tan mới là cuộc sống
Mà sao ta vẫn không nhẹ lòng
Đời người ai cũng yêu
Chỉ một lần thôi chẳng có nhiều
Tiếc cho anh gian nan túng thiếu
Mất em là anh mất quá nhiều…