Sông quê nước chảy đôi bờ
Đời có mấy ai chin đợi mười chờ
Nhịp cầu tre gập ghềnh à ơi bên lỡ bên bồi
Mấy sông ai lội mấy đèo có ai qua.
Câu thề hẹn ước trên môi
chớp mắt thôi đã thấy lời gian giối
nhành hoa thắm chưa tàn lòng đã úa tan theo mây ngàn
gió hiu hiu mà buốt giá nơi lồng ngực.
trần gian vạn sầu khổ lối lòng người đa đoán nông sâu
mấy ai lấy thước mà đo được đâu
đoạn đường xưa chung lối sao hôm nay lối ngược
một người chơ vơ đứng nhìn một người sánh bước,.
để lại trong cơn say là những kí ức trên tay
sau giây phút này sẽ tan thành mây
cất bước quay lưng đi dặn lòng không nói chi.
Chỉ trách thân mình ngày ấy sao quá ngu si.