Ai là ai bên ai, chặng đường tương lai, suốt bấy nhiêu ngày dài.
Chẳng hơn thua ,ganh đua trong áo ấm nhung lụa.
Mặc kệ lời nói, của người đời phán, anh quá chán ngán miệng đời.
Chỉ mong sao câu hứa câu thề nên duyên.
Rồi thời gian trôi, mọi việc xảy đến tiếp diễn khiến anh đau lòng,em buông tay sang ngang, phân bua như một trò đùa, phận duyên bán mua.
Để lại trong anh, đọng lại trong anh.
Một nỗi buồn trái ngang.
Còn đau đớn hơn một vết cắt nơi tâm can.
Đưa bàn tay, nhẹ lau giọt nước mắt lăn trên hàng mi.
Em buồn thì làm sao anh vui...
ĐK:
Nỗi đau bao lâu, ai khâu ai vá.
Để vết thương sâu được lành vết khâu, của mối duyên đầu.
Đã hứa yêu nhau đậm sâu bạc đầu..
Từng là đôi chim câu, nào ngờ đời bể dâu, giờ phải mất nhau và gãy nhịp cầu.
Chúng ta phân định đôi ba câu, yêu rồi phải xa nhau, giờ tìm lại nơi nương náu ở đâu…
Lạc mối duyên đầu.
Coda:
Hoa đã tàn, lá đã vàng.
Lạc loài mình anh hoang mang.
Hơ, hớ, hơ.