Làn gió nhẹ lùa qua khung cửa sổ
Nghe hương xuân ngan ngát cả gian phòng
Những chậu hoa ngoài hành lang nở rộ
Cành lá lắt lay xao động tâm hồn tư
Lặng lẽ một mình ngồi vào bàn viết
Tự hỏi Có phải bốn mùa vui nhất mùa xuân?
Muốn gửi vào thơ những dòng tâm huyết
Sao xuân sang lòng vẫn thấy u buồn
Bởi còn đó một nỗi niềm day dứt
Chị ơi giờ này Chị có hiểu em không?
Chị nằm xuống tâm tình chưa nói hết
Biết có khi nào trở lại với mùa xuân?
Chị có biết ngoài kia xuân vẫy gọi
Hương xuân về tìm kiếm bóng người thân
Những nẻo đường quen thuộc hay gần xa
Giờ thiếu vắng đôi bàn chân của chị
Ôi ước gì mùa xuân xưa trở lại!