Là tạm xa nhau, hay là lạc mất nhau
Có lẽ giờ đây em phải đi
Niềm tin nơi đâu có lẽ đã nát nhàu
Cuz im not your priority
Thì em là em thôi, một mình thì cũng sợ bóng tối.. anh à anh ơi
Vì trong đầu em ôi, hình ảnh người và người chạm môi
Sao mà quên nổi?
Em đâu muốn mình thế đâu
Đâu muốn ta phải cách nhau
Em nào phải người đến sau
Nooo
Có lẽ ta phải xa rồi
Nỗi nhớ không thể cất lời
Anh ơi anh ơi
Mình đừng cố chấp thêm làm gì
Vì nếu muốn nói “em đừng đi”
Thì anh đã chẳng để giọt lệ này trên khóe mi!
Em đâu muốn mình thế đâu yeah
Đâu muốn ta phải xa rời yeah
liệu còn một happy ending cho chuyện tình chúng mình?
Em đã cố gắng như vậy nhưng mà sao anh chẳng thể ở đây
Em đã đoán trước điều này khi mà em lại vô tình trông thấy anh bên ai rồi
Nhìn thấy anh trong tay người ta
“Thì em là em thôi, một mình thì cũng sợ bóng tối.. anh à anh ơi
1 trăm lần em nói rằng chỉ cần một mình anh thôi
Sao người gian dối?”
Em đâu muốn mình thế đâu
Sao đôi ta phải cách nhau?
Nước mắt ấy ai sẽ lau?
Nooo
Có lẽ ta đã sai rồi
Con tim không hề nghe lời
Anh ơi anh ơi
Mình đừng cố chấp thêm làm gì
(Có nghĩa lý gì?)
Vì nếu muốn nói “em đừng đi”
(Em phải ra đi)
Thì anh đã chẳng để giọt lệ này trên khóe mi!
Tự nhủ lòng mình biết trước kết cục rồi
Tình yêu có lỗi chi người ơi
Dù gì chuyện tình này em cũng đã tổn thương quá rồi
Em đâu muốn mình thế đâu
Đâu muốn ta phải cách nhau?
Nước mắt ấy ai sẽ lau?
Em nào phải người đến sau?