Nhớ ta nhớ năm tháng phong trần khi xưa
Như cơn mơ vội thoáng thanh xuân đã qua
Qua một thời nông nổi
Phiêu du khắp đất trời
Duyên sâu bao nhiêu thì ta bấy nhiều sầu
Số cái số kiếp đã lận đận từ lâu
Ai cũng mong đẹp mối lương duyên của ta
Ta đâu hề để ý vẫn mong cho duyên hợp
Nhưng sao con tim của ta cứ vô tình
Mối Lương Duyên cứ ngỡ ông trời ban
Nay đã qua nửa kiếp rồi cũng chẳng cần giàu sang
Mong gặp người hữu ý
Đi với nhau suốt đời
Nhưng cơ duyên đã không chọn ta vẫn cứ cười vui
Thênh thang ta dạo bước chân trời xa
Cuộc sống yên ả tháng ngày một mình vẫn đẹp tươi
Ta vẫn ở nơi ấy trông phút giây gặp người
Cùng ta ngắm nhìn khắp nhân gian hết quãng đời về sau