Xưa có cái cây đứng trên ngọn núi già, ba bốn trăm ngàn thước cao
Dưới bóng cây cao thú trong rừng tránh xa nơi có con ngựa bất kham
Mang lá dâu da tới con ngựa bất kham, theo nó đi về phía nam
Đi hết phía nam dưới đáy hồ rất sâu, sẽ thấy câu nhạc đang tìm
Lí la lí la
Ai có hay
Câu nhạc hát
Về những
Người đi đường
Quẩn quanh
Hỡi người đi đường
Xin nhớ cho
Khi nhạc hết
Người sẽ
Không nhớ nổi
Một câu
Xưa có câu nhạc dưới đáy hồ rất sâu, sau núi sau rừng rất xa
Bên núi bên rừng mấy ngôi làng đó đây, ai cũng ước từng đến nghe
Ơi có mấy ai đã đi được đến nghe, qua mấy trăm ngàn thước xa
Đi mấy trăm ngàn thước xin một tiếng ca, ai cũng ra về trắng tai
Lí la lí la
Ai có hay
Câu nhạc hát
Về những
Người đi đường
Quẩn quanh
Hỡi người đi đường
Xin nhớ cho
Khi nhạc hết
Người sẽ
Không nhớ nổi
Một câu
Xưa có anh nhạc sĩ đến từ chốn nào, vai khoác nỗi buồn thế gian
Không biết thế gian có ai buồn giống anh, như tiếng câu nhạc dưới hồ
Đây dưới đáy hồ có câu nhạc rất sâu, sâu tít trong long thế gian
Đi khắp thế gian đến xin một tiếng ca, không lẽ quay về trắng tai?
Lí la lí la
Ai có hay
Câu nhạc hát
Về những
Người đi đường
Quẩn quanh
Hỡi người đi đường
Xin nhớ cho
Khi nhạc hết
Người sẽ
Không nhớ nổi
Một câu
Lí la lí la
Nhưng nếu anh
Không ngại kiếp
Ngàn năm
Dưới đáy hồ
Cùng tôi
Có chăng ước mơ
Rằng muôn đời
Câu nhạc sẽ
Chỉ hát
Cho mỗi mình
Anh