Dẫu biết rằng yêu nhưng ngại không nói
Dẫu biết rằng em cũng thương mến anh
Nhà em cao sang quyền quý
Vào ra kể đưa người đón
Anh vốn nghèo sao dám trèo cao.
Em nói rằng em không cần nhung gấm
Nhưng hỡi trời cao nào ai biết đâu
Mẹ cha mang duyên gả ép
Nàng lên xe hoa về bến
Phận làm con em phải vâng lời
ĐK
Em ơi, có tiền mua hạnh phúc sao em
Không tiền số nghèo mãi gieo neo
Ai gieo chi tình ngang trái.
Em ơi, biết rằng ai chẳng trông mong
Có tiền giàu sang gấm hoa
Đời ai không muốn, sống trong sang giàu.
Thôi hết từ đây không còn mơ ước
Cũng bởi tại tôi nghèo sơ xác thôi
giờ em yên vui hạnh phúc
còn tôi trong tim cầu chúc
Phận bèo trôi đành phải cam lòng.