Tình chỉ đẹp khi, tình con dang dở
Xa nhau là nhớ, xa nhau là chờ
Bên nhau hứa hẹn một đời như mơ
Nhưng ai đâu ngờ tình chẳng như thơ
Yêu em tìm cách, chia tay người tìm lý do
Với anh quá khó, sao em nói chẳng đắn đo
Phải chăng lúc đầu, ngọt ngào anh trao với gió
Trong trái tim em, em xem như hề chưa có
Mình từ người thương, nay lại phải làm người dưng
Từng chung điểm dừng, nay kẻ đi người đứng
Em thì loay hoay, xoay mình đi về nơi nắng ấm
Còn anh âm thầm, đau vì người vô tâm
Mình thì yêu hơn, nên giờ đây phải ôm đau đớn
Họ chỉ yêu vui, yêu đùa yêu giỡn
Oán trách do mình, dại khờ ngu ngơ
Biết trước lúc đầu, đã không gặp gỡ