Chẳng một ai có thể hiểu được đâu
Mộng uyên ương đã tan thành mây khói
Dẫu biết chàng sẽ ra đi
Giọt lệ rơi ướt đẫm hàng mi
Còn gì nỗi đau với người thương
Chặng đường dài với tôi từng năm tháng
Hỏi ông trời cớ sao trái ngang
Tấm thân này bi oan dấu màng
Tình đôi ta anh nỡ bước vội...
Để rồi dẫn thân chỉ mình tôi
ĐK:
Anh đã giờ mãi nơi phương trời
Màn đêm với bóng hình tôi
Chẳng có bao giờ chúng mình sẽ gặp nhau
Kiếp người là cõi hư vô trần
Nhân duyên nay đành chia cách
Mông uyên ương gió thổi vút trời mây
Rap:
Trách anh phận nghèo..chỉ tay trắng không lo cho em
Bởi vì, đâu giàu sang ?... đời bọt bèo duyên ta lỡ làng
Chấp nhận ngàn thương đau..trong hơi men rồi ai thấu?
Để mùa đông về đỡ lạnh thôi...trời cho tôi một con số sầu
Chờ mãi hình bóng em về....nhưng mà chẳng có được đâu
Lạnh lẽo trời sương gió
Trời chẳng có ban cho
Tàn canh một nét trang đài...lầu son gác tía mong tình ái
Rồi đời ta như một nét bút.. ngồi phũ phàng tình chia hai
Lyric:
Chặng đường dài với tôi từng năm tháng
Hỏi ông trời cớ sao trái ngang
Tấm thân này bi oan dấu màng
Tình đôi ta anh nỡ bước vội...
Để rồi dẫn thân chỉ mình tôi
ĐK:
Anh đã giờ mãi nơi phương trời(x2)
Màn đêm với bóng hình tôi
Chẳng có bao giờ chúng mình sẽ gặp nhau
Kiếp người là cõi hư vô trần
Nhân duyên nay đành chia cách
Mông uyên ương gió thổi vút trời mây
Phiêu:
Tình đôi ta.. anh coi là...dòng sông chảy trôi trong lòng
Vì ra đi cũng chẳng còn lại lí trí
Giờ thì trách duyên chẳng ra gì..
Khi anh chẳng quay về nữa
Mối lương duyên này... nhắn trời theo gió mà bay