Hạnh phúc không đến hai lần
Đã biết bao nhiêu đêm chờ
Chờ anh mãi đến khi trời sáng mờ
Chờ anh với những câu hỏi lo lắng
Quanh em mệt nhoài và trống vắng
Thời gian qua mau ta dần đã khác trước
Người còn thương người thì đã nhu nhược
Người đàn ông của em bây giờ đã đánh mất
Những gì gọi là sự quan tâm
Còn đâu nữa những tháng ngày
Mình đã có trước đây
Là hơi ấm lúc tay đan bàn tay
Cảm giác ấy thưa dần
Lời xin lỗi cứ tăng dần
Em nghe đã thành quen chỉ một câu này thôi
Em xin người hãy nhớ
Là hạnh phúc sẽ không thể đến hai lần
Và hạnh phúc sẽ xây bằng những ân cần
Và một mai sẽ xa lạ nhìn nhau thôi
Nếu giờ người không thay đổi
Chịu đựng nhau đến mấy cũng có rới hạn
Vậy nên chớ đáp nhau bằng những vô tâm
Xin hãy nhớ hãy ghi lời người anh thương
Một người trao anh cả tấm lòng