Ngày gió đưa mưa về ngang phố xưa, ta chìm vào một giấc mơ trưa
Này phố ơi từng hạt mưa vẫn rơi, thoáng nghe tiếng chuông bên kia trời
Có những khi cuộc đời bất chợt mông lung và hỗn loạn
Có những ngày tâm sự băn khoăn khó giải như bài toán
Có những cuộc tình cứ thề rồi hứa nhưng lại việc ai người nấy quản
Có những giấc mơ không thể trọn vẹn bởi bao hiện thực đầy lo toan
Mỗi buổi sáng khi ta mở mắt được thấy bình minh là hạnh phúc
Mỗi buổi trưa thì hãy ngả lưng dù có là tranh thủ một lúc
Mỗi buổi chiều sẽ ngắm hoàng hôn mặc cho còi xe đang thúc giục
Mỗi khi đêm về tự thưởng cho mình một cốc trà thơm thật ung dung
Ngày gió đưa mưa về ngang phố xưa, ta chìm vào một giấc mơ trưa
Này phố ơi từng hạt mưa vẫn rơi, thoáng nghe tiếng chuông bên kia trời
Anh không biết là từ khi nào anh đã trở thành người khác
Anh chỉ biết mái tóc trên đầu giờ đã có thêm sợi bạc
Anh không biết tương lai anh sẽ viết bao nhiêu bài nhạc
Anh chỉ biết rằng đến khi ngừng thở thì anh mới ngừng sáng tác
Biết trái tim rung lên là khi nhận ra mình đã yêu
Và vẫn thương nhau dù cho thời gian sẽ qua mau
Xuân sang hè qua thu úa hay đông tàn
Góc phố ngày xưa, hiện tại của đôi ta
Em ơi nếu không cộng khổ thì sao mà có được đồng cam
Em sợ tương lai, em sợ đúng sai, em sợ tất cả trước khi làm
Em chọn sống thử, em trải nghiệm thử, tình yêu của e chỉ là tạm
Em ngồi và đợi, hoàng tử không tới, chỉ thấy một con ngựa bất kham
Hiểu được lòng nhau là điều kiện cần của tình yêu
Hiểu được nỗi đau sẽ nắm tay nhau cho tới ngày sau tuổi xế chiều
Hiểu được lạc quan mới đủ niềm tin vượt qua những tháng năm túng thiếu
Hiểu được chờ mong mới đón được gió cất cánh thật cao tựa cánh diều