[Verse 1]
Những cái nhìn ngây ngô từ những ngày đầu đời
Nay đã nhìn thấy rõ tận chân trời xa xôi
Nhìn được ra ý nghĩa của từng ánh mắt giọng nói
Từng hành trình mới, len lỏi cảm hứng trong tôi
Rong chơi như dòng nước bôn ba qua trăm thước
Không ngại để cho thân tôi xây xước, luôn nhìn về phía trước
Để sẽ đến ngày, ký ức này được sớm lấp đầy
Bởi ngàn áng chuyện hay, những bài học mà tạo hóa là thầy
Rong chơi như dòng nước trong vươn qua trăm thước
Không ngại để cho thân ta thêm xước
Dang đôi vai ngấm thêm (hơi) sương
Càng mưa nắng, càng giữ khí chất/ tồn tại trăm năm
Xin được theo xuống mưa ngàn
Xin được như thác trắng ngân vang
Điều gì quý giá hơn cả bạc vàng
Điều gì sống mãi theo thời gian
Như dòng nước khoáng chất vô vàn
Như người mang khí chất hiên ngang
Điều quý giá nhất trong muôn vàn
Là nơi bão giông không thể lay khí chất ta còn đây
[Verse 2]
Bao hiểm trở gian nan dễ làm nhụt chí
Khiến cho những cái chất sớm bị mất đi
Khiến cho chữ Duy Nhất trở thành Bất Kì
Đã bao nhiêu va vấp ta phải cất kĩ
Dù khi vui hay khi buồn, trắng đen thật giả
Dù nốt thăng hay nốt trầm vẫn sẽ ngân nga
Cuộc đời là bản hòa tấu của những thanh âm lạ
Và ta sẽ hát lên những giai điệu của riêng ta
Xin được theo xuống mưa ngàn
Xin được như thác trắng hiên ngang
Ngày ta quý giá hơn cả bạc vàng
Ngày ta sống mãi theo thời gian
Vươn mình cho gió cuốn, mây quàng
Riêng mình ta thách thức (tiếp bước) gian nan
Điều quý giá nhất trong muôn vàn
Là nơi bão giông không thể lay khí chất ta còn đây
Xin được theo xuống mưa ngàn
Xin được như thác trắng hiên ngang
Điều gì quý giá hơn cả bạc vàng
Điều gì sống mãi theo thời gian
Vươn mình cho gió cuốn, mây quàng
Riêng mình ta thách thức (tiếp bước) gian nan
Điều quý giá nhất trong muôn vàn
Là nơi bão giông không thể lay khí chất ta còn đây