NGƯỜI CÔ ĐƠN
Qua bao nhiêu đêm, mình em ôm đắng cay.
Cô đơn lẻ loi, khóc cho tình đôi mình
Yêu thương đậm sâu bây giờ đau như thế này
Hỡi anh, anh có biết em đang buồn?
Bi thương em mang đành gửi vào khúc ca
Không ai sẻ chia lắng nghe lời tâm tình.
Hát lên lời ca mong rằng sẽ vơi nỗi sầu.
Để không phải hóa điên khi một mình.
Anh đã nói không nhạt phai
Giờ còn lại mình em xót xa!
Từng yêu, từng thương, từng hứa không lìa xa.
Nay anh ra đi bỏ lại đây bao yêu thương mà ngày xưa ta đã từng có với nhau.
Dù khóc, dù đau, cũng chẳng bên cạnh nhau.
Con tim hư hao bây giờ chỉ mong an yên để cô đơn sẽ tan biến theo thời gian.!
(Bè: Càng đắm đuối càng say thêm thương đau, Cô đơn em mang đi theo hết suốt kiếp sống vì anh.)
Qua bao nhiêu đêm, mình em ôm đắng cay.
Cô đơn lẻ loi, khóc cho tình u sầu
Yêu thương đậm sâu bây giờ đau như thế này
Hỡi anh, anh có biết em đang buồn?
Bi thương em mang đành gửi vào khúc ca
Không ai sẻ chia lắng nghe lời tâm tình.
Hát lên lời ca mong rằng sẽ vơi nỗi sầu.
Để không phải hóa điên khi một mình.
Anh đã nói không nhạt phai
Giờ còn lại mình em xót xa!
Từng yêu, từng thương, từng hứa không lìa xa.
Nay anh ra đi bỏ lại đây bao yêu thương mà ngày xưa ta đã từng có với nhau.
Dù khóc, dù đau, cũng chẳng bên cạnh nhau.
Con tim hư hao bây giờ chỉ mong an yên để cô đơn sẽ tan biến theo thời gian.!