BUÔNG CÁNH TAY
Sáng tác: Phan Triệu Sơn (R4PP3R)
Trình bày: Phan Quang Thành Long (Dino)
Em như áng mây trôi bồng bềnh
Mềm mại nhưng bẻ đôi hồng tình
Mây của tạo hóa nên bầu trời sẽ mang
Nhẹ nhàng làm anh rung động để lại một thời khẽ vang
Baby em như một bầu trời hoa
Làm cho gã si tình giàu lời ca
Em tinh khôi như áng mây trời
Chạm vào ánh mắt làm anh thoáng say rồi
Vẫn còn hay cùng lượn lờ trên con phố quen
Vẫn tự nhủ là đến giờ, nhanh đón em
Tình cho lời nhạc chắp bút, làm chuyện tình ta vang lên
Nỗi đau hòa cùng chút chớ, đều là của em mang tên
Yeah, đó là thứ ở trong tâm trí
Từng muốn ta là đôi và rồi cùng đi nhân giống
Anh phóng đến ngay khi em muốn, như thể là bể phanh xe
Chuyện vui em cùng người khác chuyện buồn thì kể anh nghe
Em là mây, quyện cùng hương tóc, khẽ khàng bay
Lưu luyến hương, khi anh cỗ giữ thì xuyên qua, kẽ bàn tay
Nuốc cho trọn giọt tình đắng cay
Người là mây nên buông hay giữ thì kết cục vẫn là mình trắng tay
Buông cánh tay, duyên bỗng vội tay
Sao chẳng hay, ngỡ nay tình còn đây mà
Buông cánh tay, duyên bỗng vội tay
Theo gió xuân nên người chẳng hay
Đời còn vẫn miên man, nhưng người nay xa rồi
Thả theo tiếng mưa, một chút âm vang thiết tha này
Đời còn vẫn miên man, nhưng người nay xa rồi
Chỉ còn tiếng mưa, và một chút âm vang thiết tha
Anh thả nhẹ vào trong tiếng múa
Nụ cười và lưu luyến xưa
Ánh mắt ấy hồn nhiên, em cười nghe khúc khích
Dây tơ hồng cứ giữ lại bay, nên anh chẳng may nhúc nhích
Ta có thể gặp nhau , ở trong trái cầu
Sợ em tan thành mưa, lần cuối em không ngoái đầu
Áng mây ấy, trôi về trời
Anh lặng mình gọi khẽ cô đơn
Tôi về rồi
Buông cánh tay, duyên bỗng vội tay
Sao chẳng hay, ngỡ nay tình còn đây mà
Buông cánh tay, duyên bỗng vội tay
Theo gió xuân nên người chẳng hay
Buông cánh tay, buông cánh tay người buông cánh tay
Ánh mắt đưa ta về lại ngày xưa cũ
Buông cánh tay, buông cánh tay người buông cánh tay
Vì em ta nguyện một đời ca hát
Nhưng đáng tiếc nơi em tìm về lại là một lời ca khác
Dưới màn mưa, em về, em về, em…