Khi tháng năm lấy đi những lo toan thường nhật
Khi tóc đã hai màu quên mất tên nhau
Trong trái tim vẫn mang ước mơ như ngày đầu
Là những điều giản đơn, thật giản đơn
Đem bình yên về nơi an nhiên
Mình vun mình vén bỏ hết hồng trần
Đi thật xa để quên đường về nhé em.
Mang mơ ước từ thuở ban sơ
Mình đến một nơi chưa biết bao giờ
Ta bắt đầu những dở dang trong xế tàn
Dẫu biết thế giới này rộng lớn
Phải đi bao lâu để tìm thấy
Một nơi trong tim vẫn hằng muốn
Để đôi chân dừng lại.
Hít thật sâu để hưng phấn lên
Lấy động lực để ta bước thêm
Dù biết sẽ không còn lại được bao lâu
Vì cuộc đời còn bao sóng gió phải gồng mình lo âu
Vậy mà dòng thời gian quá ngắn cho mọi điều cung cầu
Như là một áng mây lửng lơ thả mình trôi theo dòng…
Đem bình yên về nơi an nhiên
Mình vun mình vén bỏ hết hồng trần
Đi thật xa để quên đường về nhé em
Mang mơ ước từ thuở ban sơ
Mình đến một nơi chưa biết bao giờ
Ta bắt đầu những dở dang trong xế tàn.
Đem bình yên về nơi an nhiên
Mình vun mình vén bỏ hết hồng trần
Đi thật xa để quên đường về nhé em
Mang mơ ước từ thuở ban sơ
Mình đến một nơi chưa biết bao giờ
Ta bắt đầu… bắt đầu những dở dang trong xế tàn.