Bên hiên kia đầy mưa rơi
Anh vẫn mãi ở đây thôi
Baby girl đừng quên tôi
Khi đưa nụ hôn lên môi
Anh đã cố gắng thoát ra nhưng sự thật anh không thể
Từng đã sánh bước bên nhau nhưng vẫn không hiểu bên trong em
Đến lúc phải chia xa trong không như anh mong đợi
Cuốn tiểu thuyết đôi ta xin cất tạm vào trong nôi
Trong mưa tình yêu anh nhận lại toàn nỗi đau
Sau bao cảm xúc liệu đôi ta còn thương nhau
Anh kéo làn khói lên để lấp hết nỗi sầu
Cho nước mắt vào bao và để lại nơi thâm sâu
Để lại nơi đây
Suỵt
Baby calm down I have to say
Hạnh phúc rồi cũng sẽ không mãi ở nơi đây
Liệu chuyện tình yêu đôi ta viết tiếp
Hay là usar el destino
Okay
Bao lần đau
Nicotin làm bạn bằng với số lần ta giận nhau
Okay
3 ngày sau
Mama mới hỏi rằng
Là em ở đâu
Em ơi đang ở đâu liệu có thể nói cho anh nghe
Lướt đi trong màn đêm chỉ mong có thể kịp chuyến xe
Muốn thấy nụ cười em dù cho có biết bao răn đe
Chúc cho em hạnh phúc và sẽ luôn tỏa sang phía sau ánh đèn
Anh đã cố gắng thoát ra nhưng sự thật anh không thể
Từng đã sánh bước bên nhau nhưng vẫn không hiểu bên trong em
Đến lúc phải chia xa trong không như anh mong đợi
Cuốn tiểu thuyết đôi ta xin cất tạm vào trong nôi
Trong mưa tình yêu anh nhận lại toàn nỗi đau
Sau bao cảm xúc liệu đôi ta còn thương nhau
Anh kéo làn khói lên để lấp hết nỗi sầu
Cho nước mắt vào bao và để lại nơi thâm sâu
Để lại nơi đây
Ay, lại là một quyển sách không tên, và thoát ra là điều anh luôn muốn nếu có thể
Trái tim này chỉ còn vài tia sáng mông lung xin em đừng che lấp nó bằng nhiều điều khó dễ
vứt nó đi rồi mặc cho anh tự tìm cách buông tay
Cuốn sách đã có cái kết đẹp nếu nó không rách ở chương hai
Em căm phẫn chuyện quá khứ còn anh chỉ hờn trách tương lai
Rồi và, liệu sau tấm bìa cuối sẽ có gì ngoài sự thương hại vậy?
Nhiều nút thắt gộp thành một bức tranh do em vẽ nên
Từng phút trên lối cũ mà ta hay bước xen kẽ lên
Xin lỗi giờ đây trong đầu anh chỉ còn đáng lẽ nên
Từng lời hứa vào ngày đen tối với em anh sẽ bên
Xin em đừng đi ngay chớp mắt phát một
Đừng cho anh nỗi đau như thắt cắt lột
Vì những tia sáng nơi đây như theo gió theo mây anh phải nếm trải những vị đắng vắng ngọt
Và cay Anh lại đang rót tiếp
Rồi ngà say
Kí ức ấy lại được chọn
Rồi play
Lần cuối đã quen thuộc nay thật lạ mà bay
Hah Và liệu điều em đã chọn là đây?
Không còn cầm tay nhau sau 12h
Không còn ai để anh dõi theo những tiếng khẽ reo đã bay theo làn mây mờ
Chờ chờ chờ em
Sẽ luôn luôn dõi theo dù hơi ấm em đã không còn gần bên
Dẫu cho chiếc lồng này đã đóng khóa anh chết ròng vậy thì anh vẫn tin chìa khóa trong tim em đang đợi ngày đó đến
Anh thoát ra
Anh đã cố gắng thoát ra nhưng sự thật anh không thể
Từng đã sánh bước bên nhau nhưng vẫn không hiểu bên trong em
Đến lúc phải chia xa trong không như anh mong đợi
Cuốn tiểu thuyết đôi ta xin cất tạm vào trong nôi
Trong mưa tình yêu anh nhận lại toàn nỗi đau
Sau bao cảm xúc liệu đôi ta còn thương nhau
Anh kéo làn khói lên để lấp hết nỗi sầu
Cho nước mắt vào bao và để lại nơi thâm sâu
Để lại nơi đây
Ngày ngày cùng niềm vui mà ta đã từng kể tên
Em cho vào bao, gửi lên trời sao mặc kệ để nó trôi lềnh bềnh
Và
Anh đã thực sự quá quen với nụ cười em trao cho mỗi đêm
Từng ngày, từng tháng và chúng đã hợp dần gộp thành chiếc cồng giam thật cồng kềnh
Yeh yeh
Lời em nói đâm thằng vào trong tim này
Cớ sao đôi ta lặng im vậy
Bờ môi em chờ mỗi đêm dù biết là chẳng thể quay lại
Vẫn phải say bye
Chuyện tình hai ta mãi mãi coi như cuộc chơi không thể tương phùng
Anh đã cố gắng thoát ra nhưng sự thật anh không thể
Từng đã sánh bước bên nhau vẫn không hiểu bên trong em
Ở bên trong màn sương chỉ có mình anh đứng đợi
Cố thoát khỏi giấc mơ mong người trở về bên tôi