Ai đã chong đèn khi pháo hoa tàn rơi
Năm tháng xoay chuyển không dứt ta thở dài
Vì người đàn đã đứt dây khi hết nhạc người cũng đã tan
Chẳng duyên phận chẳng nhắc lại câu thề xưa
Trăng khuyết trăng tròn đâu muốn ta quạnh hiu
Đêm xuống cô tịch trông đuốc kia dần tàn
Dần dà ngày tháng cứ trôi ta có lần gặp gỡ khó quên
Mắt môi này nguyện nhớ hoài trăm ngàn năm
[ĐK]
Nguyện cho cơn gió sẽ quay về bao phồn hoa phủ xuống nơi này
Khi cát cạn khô dù hoa tàn mãi mong chàng
Nguyện bên nhau đến cuối chân trời mưa tạnh giông gió cũng qua rồi
Nắm tay nhau từ nay chúng ta sẽ luôn cạnh nhau
[ĐK2]
Niềm tương tư lớp lớp giăng đầy ta nguyện như gió sẽ trở về
Khi vén rèm lên còn đây một mớ cô độc
Mộng Giang Nam gió lướt mưa bụi không cần nhung nhớ chẳng u sầu
Giữa đêm cô tịch ai nói yêu mãi không chùn bước