Bất Vị Hiêp - Tiểu Yên
Nhạc Hoa Lời Việt
Lời bài hát:
Ánh dương xuống, vương trên áo anh hào
Chiều tà trông bóng ai đi thật xa
Khói theo gió, mây lượng quanh mái tranh
Thoáng như hương hoa nhạt nhòa theo ngày tháng
Bầu rượu cay, nâng chén trà
Men nồng theo gió, chẳng vương vấn sầu
Tao ngộ ta nâng chén say, tương phùng mai sau khó kiếm
Chân trời xa, đâu là chốn nương nhờ
Một lều tranh với ta như lầu son
Thân dọc ngang, ta nề chi hiểm nguy
Dẫu qua chông gai mặt kệ bao ngày tháng
Cầm đao vung, tay múa quyền
Máu đào tuông đổ đã hơn mấy lần
Không cần lợi danh bấy lâu, chỉ cần rượu say đêm uống cạn bình
Giang Nam bẻ nhành hoa thắm, đưa hương quyện làn gió xuân
Phong lưu liệt oanh khắp chốn giang hồ một đời
Hỏi ở nơi trần gian, tri âm ngàn năm khó tìm
Ngồi lại một bình rượu cay ta cùng nâng chén say
Xông pha qua miền Giang Bắc, hoang vu đồi cao núi xa
Cô thân dọc ngang đơn bướt ta đâu màn đào hoa
Thắm thoát trôi mười thu, tuổi xuân tàng theo năm tháng
Tuyết trắng rơi phủ đồi xanh giờ mi mắt in hằng sâu
Men rượu cay cuốn theo chút hương nồng
Làm lòng ta vấn vươn quên đường đi
Bao thị phi ta nào đâu xá chi
Áo tơi trên vai đường dài không ngại bước
Vầng trăng sáng, soi tấm lòng
Thôn nghèo mái lá vẫn luôn ấm nồng
Rượu này ta say cứ say, mặc người nhân gian cứ nói
Bao mùa đông, bao hào khí không sờn
Một mình vung kiếm tung đao dọc ngang
Tâm sạch trong, không màn chi thế nhân
Ánh trăng đêm thâu vằng vặt soi mặt nước
Đời phong ba, sinh tử kề
Một lần đi mãi, chẳng mong trở về
Không cần lợi danh bấy lâu, chỉ cần rượu say đêm uống cạn bình
Giang Nam bẻ nhành hoa thắm, đưa hương quyện làn gió xuân
Phong lưu liệt oanh khắp chốn giang hồ một đời
Khắp chốn nơi trần gian, tri âm ngàn năm khó tìm
Ngồi lại một bình rượu cay ta cùng nâng chén say
Xông pha qua miền Giang Bắc, hoang vu đồi cao núi xa
Cô thân dọc ngang đơn bướt ta đâu màn đào hoa
Thắm thoát trôi mười thu, đầu xanh bạc theo năm tháng
Tuyết trắng rơi phủ đồi xanh giờ mi mắt in hằng sâu
Thời gian trôi, phút chốc tàn một giấc mơ
Nâng chén rượu thơm ta uống phiêu bồng một đời
Hát khúc ca ngày xưa, tri âm giờ đây chốn nào
Một mình vượt ngàn dặm xa trên đường gươm in bóng sơn hà
Tàn đêm say, mái tóc bây giờ đã phai
Hơi men còn vươn theo gió sao hoa vội nhạt màu
Tiếng gió ru từng cơn, tri âm giờ đây đâu thấy
Gách kiếm chôn mộng liệt oanh tìm nơi cố hương ngày xưa