Vers 1:
Ngày mình chia tay gió rét đông về
Ngồi nhìn em đi tim anh nát tan
Từng chung lối sao em ra đi vội vàng ?
Rồi mùa đông sang nắng tắt bên đồi
Từng cặp yêu nhau đan tay xứng đôi
Giờ hai lối đông về giá lạnh phai phôi
Rechorus 1:
Mùa xuân đôi ta lần đầu gặp gỡ
Hạ vào ta yêu nhau như chưa được yêu
Và thế thu qua làm ta xuyến xao khi trao hết lòng yêu đến ngu ngơ
Đông về tình hóa giấc mơ
ĐK 1 :
Và khi tình đến chạm môi nhau nhớ một đời
Hứa bên canh nhau cùng băng qua bao sóng khơi ?
Rồi đông đã đến ta mang con tim giá lạnh
Đông tàn nhanh quá tình ta cũng tàn ngày xanh
Verse 2 :
Rồi mùa đông qua nhớ phút ban đầu
Ngày mình ôm nhau đan tay rất lâu
Ngày yêu dấu, bây giờ biết tìm nơi đâu ?
Rechorus 2:
Mùa xuân, anh chôn mình vào nỗi nhớ
Hạ vào, em giờ này đã có ai kề bên ?
Đừng khóc khi thu lại như vết dao nơi tim chết lặng đã quá xác xơ
Đông tàn rồi đừng mộng mơ...
ĐK 2 :
Vì duyên mình hết, đừng ôm chi vết thương lòng
Kiếp sau gặp nhau, còn yêu nhau như thế không ?
Mùa đông năm ấy, ta chia tay trong giá lạnh
Đông về năm ấy, lòng đau xám cả trời xanh
Brigde :
Yêu thương kia sao quá mong manh ?
Thanh xuân kia sao cứ trôi nhanh ?
Nhin kìa mùa đông dần tan để chờ xuân tới
Thôi đừng buồn khóc em ơi !
ĐK 3 :
( Và ) ta rồi cũng, tìm được người thương hết lòng
Biết đâu ngày sau,mình ôm ai khi đón đông ?
Mùa đông năm ấy, thôi quên đi không khéo buồn
Đông về năm ấy,dạy ta cách phải tập buông...
CODA :
Đông về năm ấy, lạnh hơn những mùa đông sau...