NÓI LỐI
Thấy ta cười ai biết lòng đang khóc
Khóc vì người hay khóc chính thân ta
Buồn cho đời thật giả trá điêu ngoa
Làm trái tim ta càng thêm lạnh giá...
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Ánh...... ánh trăng mơ mộng vì sao khi tỏ lu
Trăng kia vô tình, có hiểu cho mình
Nghe lời than thở mỗi đêm trăng
Khóc thương số phận lỡ nợ duyên ai thấu chăng
Nhưng mà trăng ơi, định mệnh an bài
Bắt ta phải chịu tháng ngày cô đơn lẻ loi...
Câu 1
Trăng ơi xin hãy nghe ta bày tỏ tâm tư đôi dòng tâm sự...
Suốt bấy lâu nay ta như người ngây dại khi em lại nỡ đan tâm phụ rãy mối... duyên.... nồng...
Khi đã cùng nhau kiếp sống vợ chồng...
Ta yêu em bằng con tim chân thật, không thể nào tả hết được đâu
Tin tưởng rằng tình mãi một màu xanh, sớm tối bên nhau xây dựng mái gia đình
Hai quả tim vàng một túp lều tranh, thành đôi quyên ương tràn đầy hạnh phúc...
Ngâm dặm
Khi xưa em hứa cùng tôi
Dù cho vật đổi sao dời không xa
Nhưng giờ còn lại mình ta
Bơ vơ ngắm ánh trăng ngà mà thôi
Câu 2
Trăng ơi ta muốn hỏi vì sao lại thế, ta vẫn yêu em và giữ trọn câu thề...
Em lại xem ta như một gã hề...
Để lúc buồn vui mang ra đùa giởn, chán chê rồi quên bỏ chẳng tiếc thương
Còn gì nữa đâu mà mộng mị yêu đương, nắm tay nhau đi hết con đường phía trước
Ôi ước mơ cũng chỉ là mơ ước, lỗi tại mình khờ trách cứ để mà chi...
Lý chiều chiều
Còn gì... đâu nữa để mà mong
Em đành tâm
Sang sông theo chồng về bến mới
Bỏ lại đây đắng cay một người
Bơ vơ héo hon nụ cười
Em giờ mịt mờ nơi đâu
Lời thề xưa em đã quên thật rồi...
Câu 5
Này hỡi trăng ơi ta muốn ở mãi nơi hò hẹn cũ...
Dù em đã ra đi về phương trời xa lạ bỏ mặc mình ta héo rũ đứng.... trông..... chờ
Tình yêu ta trao nào có bến bờ....
Sao tẻ nhạt hửng hờ như cơn gió, thoáng qua rồi bỏ mặc lá vàng rơi
Nỗi đau nào bằng kẻ ở người đi, khi ta vẫn yêu em như ngày đầu mới gặp
Ai nỡ đan tâm âm thầm lặng lẻ, bỏ lại bến sông quạnh quẻ một con đò
Lý con sáo
Em... bỏ tôi!
Tới tận phương trời xa xôi
Tan rồi mộng ước chung đôi
Mà khi xưa dưới ánh trăng vàng
Em đã hứa rằng
Dù khổ nghèo gian lao cháo rau
Mãi bên nhau trọn kiếp không xa
Nhưng giờ này em đang nơi đâu
Có biết tôi nhớ nhung buồn đau
Về câu 6
Tình yêu của ta trước sau nào đâu khác, em nỡ làm cho tan nát mối duyên đầu
Trăng ơi ta muốn quên mau
Mối tình thơ dại ngọt ngào năm xưa
Còn đâu kẻ đón người đưa
Xem như hai đứa chưa từng quen nhau....