Bóng đêm dần tàn gửi lại chút vấn vương
đường xưa in nhớ thương hằn sâu trong tâm trí
bước đôi chân vội vàng đoạn đường nay vắng tanh
chợt nhìn lại đã không còn ai
Tuyết đã rơi nhiều hơn giờ này em ở đâu
lạnh lắm em biết không ngỡ như mưa trong lòng
buốt con tim kìm lại giọt lệ trên khóe mi
sâu tận tâm can nỗi buồn chẳng tan
ĐK:
Hạnh phúc của anh chỉ có em bên đời
cớ sao trời cao kia ngăn cách mình hai nơi
thế gian rộng lớn sao ta cứ phải cô đơn
giữa muôn vạn người sao cứ phải là em
giờ thiên đường ấy em thấy có vui không
nỡ bỏ lại nơi đây một người ôm cay đắng
làm sao để quên đi niềm đau dấu trong tim
có chăng là nỗi buồn theo ta cùng mùa đông