Cầm trên tay hình dung người anh luôn mộng mơ, người anh luôn chung thủy hoài yêu, biết em giờ phương ấy đầu ấp với tay gối cùng người chồng nặng tình không thể xa, ngồi nhấp chén ly đắng dòng ký ức thương nhớ giọt nước mắt rơi xuống bờ môi, biết bao lời chưa nói người cất bước đi vội, còn tình mình là gì đây hỡi em? Một cành hoa đêm một tên anh khắc giữ trong lòng không phai phôi, cho dù em quay gót để anh một đời đơn côi, cố níu lấy bao ngày tháng bao lời ca thơ tình, nhưng sao nghe chua cay như khói bay, nàng là tiên nữ từ trong tranh vẽ bước ra làm anh điêu đứng, đôi bờ mi cong cong tóc mây cằm dài eo thon, với sắc nước hương trời đó anh làm sao quen nàng, thôi anh xin tình si kiếp này.