Nhìn ánh chiều trôi, buồn đơn con xót xa nghẹn lời
Hẹn ước đầu môi dù gian lao tình vẫn chung đôi
Mà giờ người đi xa làng quê
Đi mãi không về , câu hứa câu thề lòng nghe tái tê
Nơi chốn đô thành em lạc vào cơn mê.
ĐK: Về chốn thành đô người ta đâu lấm lem bùn lầy
Người ở làng quê đời ruộng nương còn trắng đôi tay
Để rồi người quay lưng đổi thay
Anh ở nơi này cứ ngóng trông hoài mà đâu có hay, em vui phương ấy ân tình vội bay
Chồng quê chân chất thật thà Vẫn ở quê nhà vẫn chờ đợi em dù bao xót xa Chồng quê nhưng thương em đậm đà , ghi khắc trong lòng nào đâu nói ra , Thương ai thương chỉ một người
Dù bao sóng gió tình chẳng phôi pha
Một túp lều tranh thì em ơi vẫn luôn là nhà
Đời có nổi trôi về lại đây dừng kiếp bôn ba
Từng giọt phù sa thương tình ta, sông nước mặn mà ru mãi câu hò tình quê thiết tha Vẫn mong em về chung một lời ca.