Khẽ buông bàn tay...Cơn say ai chuốt trinh chiều nay.
Mà sao tay cách một bàn tay ... Bão lòng
Dáng ai từ xa..trong mơ anh thấy đêm hào hoa.
Tình đã êm rồi nha...thật đấy mà.
Cười nói chẳng chút bối rối.
Lả lơi đâu hay xa xôi
Màu tối chẳng thể nhức nhối...thế thôi
Tình lấp lứng với tiếng gió
Làn hương gieo neo lúc đó
Trò chơi yêu đương khốn khó
Nay thập thò.
Để rồi khoảng trống đón những trót lở cứ thế khống chế,đặt nơi từng vách rảo ,, cứ cồn cào.
Thèm nghe tiếng ồn ào thờ phào.
Một giây ta loay hoay chu ráo với ai.
Vội chạy vào những khoảng trống.lấp liếm ngả tím.
Còn đâu cánh hoa hồng.vốn phập phòng.
Ngày xưa tiếng vợ chồng.
Tạm ứng cho ta 1 trời thương nhớ.
Ngoài trời màu nắng sưởi ấm chẳng thấm
Nụ hoa chắc dẵ tàn,quá phủ phảng, cứ mơ màng.
Ngày vui hôm qua,đặt nơi phôi pha,còn trong tim ta,
Còn lại gì ngoài những chán ngán quá đắng ,
Giữ năm tháng,một thân hình cuối nhìn , cõi vô tình.
Thật đấy mà ....thế làm ....xót xa....